Từ "cao danh" trong tiếng Việt có nghĩa là "danh tiếng lừng lẫy" hay "danh tiếng cao quý". Từ này thường được sử dụng để chỉ những người có danh tiếng lớn, được nhiều người biết đến và tôn trọng vì thành tựu hoặc phẩm chất của họ.
Giải thích chi tiết:
"Cao" có nghĩa là "cao", "tôn quý", "vĩ đại".
"Danh" có nghĩa là "danh tiếng", "tên tuổi".
"Cao danh" thường được dùng để khen ngợi một người có uy tín, sự tôn trọng trong xã hội. Người đó có thể là một nhà lãnh đạo, một nghệ sĩ, một nhà khoa học hay bất kỳ ai có đóng góp nổi bật cho cộng đồng.
Ví dụ sử dụng:
Phân biệt với các biến thể:
Cao quý: thường dùng để chỉ phẩm chất, giá trị hơn là danh tiếng.
Danh nhân: là người có danh tiếng lớn, thường là những người có ảnh hưởng trong lĩnh vực nào đó.
Từ gần giống và đồng nghĩa:
Danh tiếng: cũng chỉ về sự nổi tiếng và được biết đến, nhưng không nhất thiết phải là "cao".
Nổi tiếng: chỉ sự được biết đến nhiều, nhưng chưa hẳn là "cao danh".
Một số từ liên quan khác:
Nhà danh tiếng: một cách nói khác chỉ những người nổi tiếng trong một lĩnh vực nào đó.
Danh vọng: chỉ sự nổi tiếng và uy tín, thường đi kèm với quyền lực.
Cách sử dụng khác: